Chỉ báo Biến động trong quá khứ

Định nghĩa

Biến động trong quá khứ là phép đo thống kê được sử dụng để phân tích tình trạng phân tán chung của lợi nhuận chứng khoán hoặc chỉ số thị trường trong một khoảng thời gian xác định. Chỉ báo thường được tính bằng cách xác định độ lệch trung bình so với giá trung bình của một công cụ tài chính trong khoảng thời gian đã xác định. Các nhà giao dịch quyền chọn sử dụng biến động lịch sử để tính toán xác suất giao dịch của mình.

Biến động thường được gọi là thước đo mức độ sợ hãi, nhưng hoàn toàn không phải vậy mà bị hiểu sai vì biến động chủ yếu truyền đạt thay đổi đột ngột về giá hoặc thay đổi nhanh chóng xảy ra. Thông thường, biến động lịch sử được tính bằng cách sử dụng độ lệch chuẩn, nhưng có nhiều cách khác để tính thước đo. Lưu ý rằng giá trị biến động lịch sử càng cao thì rủi ro bảo mật càng cao. Hiểu rằng rủi ro có thể là cả xu hướng giảm giá và xu hướng tăng giá, kết quả không nhất thiết phải là điều chúng ta cần quá cảnh giác.

Nội dung rút ra

Biến động trong quá khứ chủ yếu được sử dụng để đo lường khoảng cách mà giá của chứng khoán di chuyển so với giá trị trung bình của nó. Tuy nhiên, chỉ báo cũng có thể được sử dụng để đo lường các chi tiết cụ thể khác, bao gồm cả xác suất thua lỗ.

Độ biến động trong quá khứ có thể được sử dụng để đo khoảng cách giá chỉ số di chuyển ra khỏi đường trung bình động đối với các thị trường có xu hướng, là cách mà xu hướng mạnh có thể cho thấy giá trị biến động thấp trong khi giá thay đổi mạnh. Giá trị không biến động hàng ngày, mà thay đổi đều đặn theo thời gian với xu hướng thị trường.

Mặc dù được sử dụng để đo lường biến động giá, biến động trong quá khứ cũng giúp phân tích tất cả các loại định giá và khả năng chịu rủi ro khác nhau. Biến động trong quá khứ cao có thể yêu cầu mức độ chấp nhận rủi ro cao hơn so với các đối tác có giá trị thấp hơn. Điều này vốn dĩ đòi hỏi phải thay đổi biện pháp, cho dù đó là thay đổi mức dừng lỗ hay điều chỉnh yêu cầu ký quỹ.

Điều cần tìm kiếm

Mặc dù mức độ biến động nghe có vẻ không quá lớn, nhưng nhiều nhà giao dịch và nhà đầu tư kiếm được lợi nhuận kha khá với mức độ biến động cao. Mức độ biến động thấp cũng dẫn đến khả năng kiếm lãi vốn thấp, xảy ra khi cổ phiếu hoặc chứng khoán không lưu động. Mức độ biến động cao dẫn đến xuất hiện canh bạc liên tục với rủi ro cao, phần thưởng cao. Tuy nhiên, thua lỗ có thể bị tê liệt, tức là giao dịch phải được tính toán chính xác đến từng mili giây và thời gian phải hoàn hảo.

Để thuận buồm xuôi gió, tốt nhất là mức độ biến động được tính ở mức trung bình: không quá cao, không quá thấp. Thật khó để nói điểm trung bình đó nằm ở đâu, vì biến động thay đổi tùy thuộc vào thị trường cụ thể và đặc biệt hơn nữa là vào cổ phiếu cụ thể. Khi so sánh mức độ biến động với các chứng khoán khác và sử dụng kết hợp các chỉ số phân tích kỹ thuật thì không quá khó để tìm ra điểm trung gian cho mức độ biến động.

Tóm tắt

Biến động trong quá khứ đo lường sự thay đổi của giá chứng khoán trên thị trường trong một khoảng thời gian xác định. Chỉ báo có thể được sử dụng để đo lường rủi ro. Nhà giao dịch thường sử dụng chỉ báo này để phân tích và xác định trạng thái của xu hướng thị trường. Mức độ biến động cao thường liên quan đến ý nghĩa tiêu cực, nhưng điều này không phải lúc nào cũng đúng, như chúng ta đã tìm hiểu ở trên. Nếu chưa sẵn sàng đánh bạc, thì bạn nên tìm thấy điểm trung lập cho biến động trong quá khứ để bắt đầu giao dịch.